Giỏ hàng rỗng
Giống nhiều người trẻ hiện đại, Vy - cô gái trong truyện dài "Cung Đường Vàng Nắng" có những suy tư rất "hiện đại" về những sự lựa chọn trong cuộc sống. Tuy nhiên cố vấp phải rào cản nhất định từ các định kiến đã ăn sâu vào tiềm thức ...
Xem thêm
Trở lại với "Cung đường vàng nắng":
Thứ 1, mình thấy bìa không đến nỗi xấu nhưng cũng chưa thuộc hàng đặc sắc, nhưng lại đơn giản và nhẹ nhàng, như chính tâm hồn cô gái trẻ trong câu chuyện, có lẽ sau vài lần tái bản nữa, bìa sách sẽ đẹp hơn, ví dụ như "Nhắm mắt thấy Paris" hùi trước bìa đỏ xấu, sau này chuyển sang màu vàng đồng và 1 vài đường họa nét vẽ, coi bộ thấy "pro" lên chục bậc! Nếu không phải của Dương Thụy, mình cũng hong mua nếu chỉ nhìn cái bìa!
Thứ 2, nhìn bìa sách thì cũng hiểu, cái tên Dương Thụy được tôn vinh đến mức nào, ít khi nào cuốn sách lại có tên tác giả to hơn cả tên truyện. Khi mua thì cũng dễ dàng nhận dạng hahahahah!!!! À các bạn lật mặt sau có tem màu vàng óng ánh thì của NXB Trẻ thì mới là hàng thiệt nhé!
Thứ 3, quan trọng nhé ... về nội dung nè ^^!!!!
Mình không yêu cầu cao trong một câu truyện phải đạt đủ những tiêu chí gì mới gọi là hay ... và lần này cũng vậy. Câu chuyện mở ra cũng rất tự nhiên, về một cô gái trẻ, 24t mà vẫn chưa có người yêu, không phải là lần đầu đến Bỉ, cũng không phải đơn giản đi du học. Chính những tình tiết tuy lạ mà quen này, người ta thoạt nhìn thì có vẻ Dương Thụy đang lập lại lối mòn cho mình, nhưng khi đọc rõ hơn, ta lại thấy đây là một cô gái với cách sống khác, suy nghị khác, tình huống khác Kim hay Quỳnh Mai, cũng không quá nhí nhảnh như lúc đi học, cũng không quá già cỗi với công việc và thủ đoạn, một Phương Vy chảnh chảnh, kiêu kiêu cái kiểu đề phòng nhưng nói rõ ra là hơi "tồ" vì so ra cô còn quá non nớt trong cách suy nghĩ.
Đọc truyện, mình cảm thấy thích, thích vì nhân vật dễ thương và thật. Nói thiệt, không có người yêu mà lại cần sự quan tâm thì ai cũng vậy,cũng loi nhoi tự chụp hình mình, mà thiên hạ gọi là "tự sướng", cũng kiêu kiêu, cũng đề phòng, rồi cũng tá hỏa với hàng tá thứ mà người xung quanh tư vấn. Nhưng bên trong đó cũng là một cô gái, yếu đuối về nội tâm nhưng sẵn sàng vươn lên một cách mạnh mẽ. Dám sống, dám yêu, dám làm, và dám vượt qua.
Đọc truyện, mình cảm thấy được học hỏi, học hỏi những tinh hoa về văn hóa, những nét đẹp thiên nhiên hay con người mà nói thật cả đời mình cũng không nghĩ là mình có thể lại đc đi nhiều nơi như vậy, được học cách mà nhân vật lớn lên, trưởng thành, và vượt qua những thách thức trong cuộc sống để rồi đọc từ đầu đến cuối cuốn sách, mình thấy mình trong đó, mình thấy mình cũng lớn theo nhân vật.
Đọc truyện, mình cảm thấy vui và thích thú, vì mình không nghĩ, Dương Thụy nay cũng hàng U40 rùi mà trong ngôn từ lại trẻ trung và xì tin như vậy, cũng làm mình đôi khi đang đọc, lại chơt lăng ra cười bò, bặm miệng mà cười vì đang nửa đêm. :">
Và y như mấy quyển trước, mình thấy thích lại càng thích Dương Thụy, hahahaĐọc xong lại thấy cuộc đời thiệt là tươi đẹp, thử thách đúng thiệt là rất nhiều, nhưng quan trọng là ta đã đang và sẽ phải vượt qua những thử thách đó để thấy được cuối cùng một "cung đường vàng nắng" cũng sẽ mở ra cho ta thôi.
Thấy bắt đầu yêu "thằng cha việt kiều cà chớn" mà cũng chân thành tên Quang và anh Jean người Bỉ tuy hơi lù khù nhưng rồi cũng ôm cái lu mà chạy [haha] rồi nhé :)) Riêng mình, cũng như tác giả nghĩ, thích anh Jean hơn, vì anh thiệt dễ thương và biết tạo cho mình bất ngờ thú vị :"> khiến Phương Vy nhiều lần hả hốc mồm, đúng nghĩa tồ.
Các bạn thích cách hành văn của Dương Thụy và hợp gout với Thư thì nên tìm đọc nhé!