Giỏ hàng rỗng
1. Cô Đơn Cũng Không Khóc
Tập thơ tình: "Cô đơn cũng không khóc" được viết trong tâm trạng đủ đau, nỗi đau vừa chớm đi qua, vẫn còn để lại những cảm xúc được đóng đinh trong từng mạch chữ, là: Tiếc nuối!
Cô đơn cũng không khóc! là mệnh đề của trái tim, mỗi khi những day dứt, dằn vặt, như sóng ngầm muốn òa vỡ, xô ngã tuổi trẻ của tôi xuống một vực sâu vô hình nào đó!
Tự tin lên nào! Đừng khóc nữa... Là những câu thần chú của tuổi trẻ khi tôi lấy hết can đảm rời xa P. Chàng trai ấy vẫn sống mãi trong tâm khảm của tôi, bởi những gì dang dở không có kết thúc, thì mãi vẫn là thứ mà người ta thường nghĩ đến, lúc không còn nơi bấu víu! Tôi mãi coi P là người tri kỷ của mình, dù P đã là thiên sứ! P đã rời khỏi thế gian này, nhưng P vẫn ở trong lòng tôi, như một ký ức bất tử. Đúng là, những gì đẹp sẽ còn sống mãi! Với tôi, P còn lớn hơn tình yêu, bởi chúng tôi đã từng có nhiều năm là bạn thân dưới một mái trường!
Bước qua tan vỡ với P thật sâu lắng, day dứt và cả sự biết ơn! Bởi nếu cuộc đời này không gặp P, tôi sẽ không thể nhận ra giá trị của mình và gìn giữ nó! Để một ngày trưởng thành hơn, tôi gặp M trong tâm trạng nhớ cố hương da diết. Thứ duy nhất ở M cứ ở lì trong tim tôi không chịu rời đi, chính là ánh mắt! Ấm áp và an yên vô cùng. M, P đều vẫn còn lại trong tôi, dù nhiều thứ đã bỏ tôi đi mãi...
Tập thơ tình: Cô đơn cũng không khóc, tặng cho tuổi trẻ của tất cả mọi người, hãy bước qua nỗi cô đơn của chính mình bằng một cảm xúc tự tin, can đảm. Nhớ đấy! Cô đơn cũng không được khóc!
2. Lạc GiớiTôi viết phần ngoại truyện cho Lạc Giới, vào một ngày bận rộn cuối thu. Đó là một ngày say mê mà không hẹn trước, tôi đưa Lạc Giới trở lại với bạn đọc, không có ý định làm nên kỳ tích xuất bản, chỉ đơn giản vì tôi muốn đáp lại ân tình của độc giả đã ủng hộ và thương tôi suốt nhiều năm qua...
Bảy năm. Tôi đã thay đổi nhiều. Mạnh mẽ nhưng cũng thêm nhiều phần yếu mềm. Cả tin nhưng đã biết điểm dừng sau bao vấp ngã, tôi không phải người con gái lứa tuổi đôi mươi để nhìn cuộc sống toàn những nỗi bất hạnh trần trụi. Mà, cuộc đời này còn có những bản tình ca!
Đồng tính, lưỡng tính hay dị tính cũng đều là những kiếp người, họ có quyền được yêu, được sống và được hạnh phúc. Điều tôi muốn nhấn mạnh trong cuốn sách này, đó là điểm dừng cho mọi tốc độ! Ai cũng muốn có cảm giác an toàn trên hành trình của mình, phải vậy không? Hành trình ấy chỉ nằm trong hai chữ: Yêu và Sống! Yêu thế nào để không làm đau chính ký ức của mình, và sống làm sao để không thấy hoang tâm mỗi khi đối diện với chính bản thân!
Nội dung cuốn sách có phần ngoại truyện. Tôi biết, độc giả sẽ chờ điều gì ở cuốn ngoại truyện, sau bảy năm tôi ngừng viết. Những thân phận cuộc đời nhân vật sẽ ra sao???
Vẫn là Sang, là Tú, cuộc đời họ, những lát cắt đi qua và dừng lại. Tôi không đủ tàn nhẫn để viết về một cái kết đau không thốt nên lời. Nhưng có những thứ, nằm ngoài quyền năng của người viết!
Rất thương!
Mời bạn đón đọc.
Hãy Đăng ký