Giỏ hàng rỗng
Những tấm ván trên cầu Hiền Lương, không chỉ gợi đến một thời chia cách, “Hơn ba mươi năm cỏ mấy bận ngút xanh, Chỉ ngại lòng người chưa bén rễ”; “Những tấm ván trên cầu Hiền Lương, Sau mấy mươi năm, Tấm còn, Tấm nát, Tấm bên này vẫn nằm phía bên này, Tấm bên kia vẫn nằm phía bên kia”. Đó là những thực tế mà tác giả thấy có phần mình trong ấy.
Cũng theo nhà thơ Ngô Liêm Khoan: “Có những bài thơ mà trước khi viết tôi đã đọc rất nhiều tư liệu, ghi chép cẩn thận, thuộc nằm lòng từng thông tin; ngược lại, có những bài thơ tôi viết rất nhanh, như từ vô thức, tiềm thức… Những vấn đề mà tôi quan tâm, dần dần trở thành cảm xúc, và ở trong một thời điểm nào đó những bài thơ được hình thành”.
Mời bạn đón đọc.
Hãy Đăng ký