Giỏ hàng rỗng
“Ngạn Tịch, theo anh khi nào một người đàn ông cảm thấy mình già?”
“Khi anh ta yêu một cô gái trẻ hơn mình rất nhiều.”
“Ngạn Tịch, anh béo ra rồi....
Vì đã nuốt lời hứa cho nên béo ra.”
“Ngạn Tịch, nhìn xem, em đã tỉa hết từng cái gai rồi, nghe nói một bó hồng như này thế sẽ giúp ta thực hiện một điều ước.”
“Em muốn đeo vào tay anh chiếc nhẫn được chú yểm, mỗi lần anh phạm tội, chỉ cần em niệm chú là nó sẽ sì sì xiết chặt ngón tay anh.”
“Ngạn Tịch, mau về nhà, tắm rửa sạch sẽ, em muốn ăn thịt anh ngay.”
“Ngạn Tịch là con dê, Ngạn Tịch là con dê ...tự đọc nhẩm một trăm lần.”
“Ngạn Tịch, lần này anh không say chứ?”
“Oa! Con thỏ tinh ranh đã luồn dây vào mũi anh từ lúc nào, anh bước thấp bước cao để mặc nó dắt đi!”
“Thôi, thôi! Thì không bước thấp bước cao! Bước từng bước vững vàng!”
“Tử Khâm, cuối cùng em đã thành công, em đã thành công biến anh thành nô lệ của tình yêu, bắt anh phải bồn chồn ngóng đợi em.”
Một cuộc chiến đầy ắp kịch tính. Cô thiếu nữ trẻ đã nock out ngoạn mục người đàn ông thông minh, bản lĩnh. Vũ khí ư? Vũ khí là trái tim yêu bỏng rát, là những đớn đau bầm dập từ ồn ào phá phách đến lặng lẽ trưởng thành, là tâm hồn nồng hậu, trong veo không vụ lợi, đẹp mà không hề biết mình đẹp.
Mời bạn đón đọc.
Hãy Đăng ký